Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014
Báo Mỹ: Trung Quốc chỉ chém gió về tàu ngầm siêu thanh
Vnreview xin giới thiệu tới bạn đọc bài báo đăng trên tập san uy tín Time để chúng ta có một cái nhìn toàn diện hơn về sự việc này. Có rất nhiều thứ sẽ không trở thành sự thực chỉ trong một sớm một chiều. Lợn bay chả hạn, điều đó sẽ không xảy ra. Toàn bộ những giọt mưa biến thành kẹo, điều đó cũng sẽ không xảy ra. Và bất chấp những thông báo xuất hiện tràn lan trên mạng mà độc giả được bữa nay, Trung Quốc sẽ không bao giờ phát triển được loại tàu lặn có khả năng chuyển di với véc tơ vận tốc tức thời 9.800 km/h và đi hết quãng đường từ Thượng Hải đến San Francisco chỉ trong vòng 100 phút – ít nhất là trong ngày mai gần. Hãy bắt đầu từ khởi hành điểm của câu chuyện: kỹ sư Li Fengchen của Viện Công nghệ Harbin – trưởng nhóm nghiên cứu dự án tàu ngầm siêu âm. Ông Li chắc chắn là một người đàn ông chân thực và là một kỹ sư thiên tài, nhưng chính phủ Trung Quốc lại không có được sự cương trực như vậy và do đó, không có lý do gì để tin rằng họ đã bắt đầu một dự án nhạy cảm như dự án này. "Ý tưởng về việc một cơ quan nghiên Tôn Việt Nhật cứu của Trung Quốc lên báo nói oang oang về phát minh quan yếu của mình là một sự lố lỉnh chẳng thể bộc lộ bằng lời" – chuyên gia vật lý và khí giới của Viện Hải quân Hoa Kỳ, ông Norman Friedman nói – "Họ sẽ không bao giờ công bố rộng rãi những dự án như thế này, mặc dù đôi khi họ cũng khoe về những thứ không hề tồn tại" . Theo chuyên gia Friedman, lý do quan trọng hơn để tin rằng đây chỉ là tin vịt là những yếu tố liên can đến vật lý và kỹ thuật. Công nghệ để tạo nên loại tàu ngầm này có tên "Supercavitation" không phải là cái gì đó mới mẻ – nó đã được tạo ra từ thời Chiến tranh Lạnh, dù rằng chỉ được vận dụng cho ngư lôi. "Supercavitation" là quá trình khuấy động nước để tạo ra những bong bóng hơi nước che hoàn toàn vật thể chuyển động, làm giảm đáng kể lực ma sát và tăng tốc độ. Những loại chân vịt truyền thống chẳng thể dùng để đạt được véc tơ vận tốc tức thời click here đó, do chúng phải có sự tiếp xúc với nước, trong khi nước sẽ bay hơi khi chạm vào bất kỳ phần nào của tàu lặn hoặc ngư lôi. Thay vào đó, động cơ tên lửa sẽ được dùng để tạo lực đẩy. Nó sẽ hoạt động theo nguyên tắc phản lực như ở tàu vũ trụ. "Công nghệ này không triệt tiêu hoàn toàn ma sát" – Friedman nói – "nhưng đúng là nhờ nó mà ta sẽ đạt được véc tơ vận tốc tức thời cao hơn trên một quãng đường khăng khăng" . Nhưng véc tơ vận tốc tức thời đó là bao lăm và có thể đi được bao xa? Hóa ra đây chính là chỗ uẩn khúc. Loại ngư lôi dùng công nghệ "Supercavitation" được biết đến nhiều nhất giờ là Shkval của Nga, đã đạt được véc tơ vận tốc tức thời khoảng 200 knot (370km/h) – theo chuyên gia Friedman – nhưng nó chỉ là một loại khí giới tầm ngắn, với quãng đường đi được tối đa là chi tiết khoảng 9km. Điều này là do ngư lôi phải được cấu tạo để vừa khuấy động nước tạo bọt, vừa chạy động cơ tên lửa mà vẫn phải còn chỗ để chứa chất nổ. Với Tất cả những yếu tố đó, nó chỉ có thể mang theo mình một lượng giới hạn nhiên liệu. Nên chi, một con tàu lặn "Supercavitation" – Friedman dự tính – chỉ có thể đi được quãng đường tối đa khoảng 64km. Nhưng vậy còn cách để tăng véc tơ vận tốc tức thời từ 370km/h lên thành 9.800km/h? Kể cả người phát ngôn của Trung Quốc cũng không thèm vờ là có đáp án cho câu hỏi trên. Rút cuộc là vấn đề định hướng cho tàu ngầm đi tới đích. Đối với các loại tàu thường nhật, công việc đó được hoàn thành bằng cách điều khiển bánh lái rẽ nước, nhưng làm sao điều đó có thể khi xung quanh con tàu chỉ toàn ... Bong bóng? "Bẻ lái" – chuyên gia Friedman nhận định – "sẽ không phải là một công việc dễ dàng" . Việc nêu ra những vấn đề trên không phải để chúng ta nghĩ rằng tàu lặn siêu âm là một ý tưởng bất khả thi. Nhưng bất chấp những gì mà người Trung Quốc nói, chiếc tàu ngầm này sẽ không thể hoàn thiện chỉ trong một sớm một chiều. Anh Minh Theo Time
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét